Một ki lo titanium được đưa vào cánh tay và vai của bà để giữ chúng dính lại với nhau. Và như lời của Napoleon Hill: “Mỗi con người thành công đều nhận ra rằng thành công vĩ đại nằm phía bên kia thời khắc họ biết chắc là ý tưởng của họ sẽ không thực hiện được. Khi phân tích điều nay theo cách bạn làm , bạn sẽ nhận ra rằng hoàn toàn không có gì đáng ngạc nhiên cả.
là một ngày nào đó,chúng ta sẽ không bị đánh giá theo màu da của mình hoặc theo độ dài của tóc mà theo những gì chưa đựng trong bộ nào chúng ta . Einstein, một trong những con người vĩ đại nhất, chí ít cũng là một nhà vật lý vĩ đại nhất mọi thời đại, ra dời tại Ulm, Đức vào năm 1879. Tuy nhiên, có một điều chắc chắn là cuộc sống của chúng tôi đã không còn như trước.
Vào thời gian rảnh, bà viết sách về thiền và sáng tác thơ. Chỉ cần đạt được cái mình muốn, ta không quan tâm đến việc mình đã làm hại bao nhiêu mạng sống dọc đường. “Điều đó chứng tỏ họ dám mạo hiểm”, anh nói.
Thật đáng buồn khi biết rằng xã hội đang cố gắng đẩy đám già cả thừa thãi này vào viện dưỡng lão. Thậm chí, ngay cả lúc ăn trưa, ông cũng không có thời gian nghỉ nghơi vì công việc của ông cũng là bao gồm việc thu dọn bàn ăn cho mọi người và lau dọn. Tất cả các bạn thuở nhỏ của tôi đều giữ những vị trí chủ chốt trong công ty.
Năm 1988, ông viết quyển “Lược sử thời gian” (A Brief History of time) quyển sách được dịch ra hơn 22 thứ tiếng và bán ra hơn 10 triệu bản trên khắp thế giới. Các viên đá nhám ấy đã được gia công như thế nào để trở thành những viên kim cuơng xinh xắn mà bất cứ người phụ nữ nào cũng yêu thích?Bằng cách đánh bóng ư?Đúng thế ,viên kim cuơng thô ráp được đánh bóng và được mãi dũa nhiều lần. Hãy nghĩ đến hàng triệu đứa trẻ chết khi còn mới sinh ra , và bạn sẽ giểu được ý tôi.
Có một thiếu nữ từng học múa ba lê suốt thời niên thiếu và cuối cùng cảm thấy mình có thể gắn bó suốt cuộc đời với nó. Một nghiên cứa khác cho thấy những người đã từng tình nguyện làm việc ít nhất 1 lần 1 tuần sống lâu hơn 2,5 lần so với những người không làm việc tình nguyện . Cũng trong năm này, cha bà qua đời và gia đình bà phải chuyển đến Manila.
Mỗi thất bại là một bài học khiến con người phải thử nghiệm một phương pháp mới trước đây chưa bao giờ tính đến. Vào những năm 1940,ý tưởng của Chester Carlon bị 20 công ty trong đó có một số công ty lớn nhất nước bác bỏ. “Bạn sẽ chẳng bao giờ hiểu được giá trị của sức khỏe cho đến khi bạn bị bệnh!”.
“Tôi phải thành công vì tôi chẳng còn những việc không có kết quả”. Chỉ cho đến năm 1937, khi cha mẹ ông chuyển đến vùng Mokpo trên đất liền, ông mới được đi học ở trường. Khi thời gian trôi qua và anh nhận ra rằng càng ngày việc nói năng càng khó khăn hơn, anh thường chào hỏi bằng cách hua hua cây gậy của mình.
bà phải đương đầu với các thử thách,vừa kiếm tiền để thực hiện cuộc thám hiểm của mình ,vừa kiếm tiền để nuôi con . Quyển sách này sẽ không hoàn chỉnh nếu tôi không đụng chạm đến các đau đớn, rắc rối, khó khăn và đau khổ một người phải chịu đựng khi thất bại. "Có lẽ người Mã Lai cho rằng bằng cách nắm lấy điều dễ dàng ,họ sẽ không cần phải đối mặt với những thử thách mà các cộng đống khác đang phải đương đầu như :chiến tranh,nạn đói và cảnh « nghèo rớt mùng tơi ».
Nhưng rõ rang nó đã ở đó. Không có gì ngạc nhiên khi tỉ lệ trẻ em trên thế giới tự sát đang gia tăng , đặc biệt là ở các nước đang có tình hình nói trên. “Tầm hoạt động của một người phải vượt quá tầm với của người ấy, nếu không thì thiên đàng dùng để làm gì?”