Định bỏ đó, nghĩ thế nào lại lấy giẻ rửa bát ra cọ rồi ngâm nước. Đi một mình được đã đành nhưng mấy ai không ăn bám vào bình dân. Hãy cứ mâu thuẫn với nhau.
Để vớt vát chút kiêu hãnh, họ dễ hành hạ, dúi đầu những người còn cùng cực hơn. Thật ra, lúc này tôi mệt mỏi. Phải chăng sống là để phát triển nghệ thuật và làm nghệ thuật là để phát triển đời sống? Rồi những ý niệm chưa được đụng chạm đến tỏ ra hờ hững với những cái đã được bóc vỏ.
Mới đó mà tôi đã định chơi trò đấu giá. Càng ngày càng đông những kẻ hững hờ. Sau khi coi như làm xong một bản nháp thô sơ (một nhiệm vụ tự đặt ra) để người đời có thể dẫm lên, kiễng chân mà ngó qua bức tường trì trệ để thấy dù chỉ gót chân của nàng (chàng) Sáng Tạo.
Tôi kệ tôi dắt tôi đi. Tôi nằm trên gác, đọc hoặc viết. Là la lá, cho đến giờ phút này, bạn có vẻ quên rồi đấy.
Ôi, cuộc đời của bác tôi. Lại có kẻ ngồi nghiêng nghiêng đầu, tay chống cằm quan sát bà già. Họ sẽ đau nhưng không nhiều như tôi từng tưởng tượng.
Bố xuống đường đi bộ về trước. Nước mắt ơi, mày có mất không? Khi mày mất đi, mày được những gì? Khi mày ngấm đất, muối và máu có ở lại và hơi ngọt thuần khiết có bay lên? Mày mới ứa từ trong tao ra, sao mày đã vội đi, vội đi nhanh thế? Cho những mục đích đào thải để phát triển hoặc trục lợi.
Mà nô lệ thì khó mà không giống chủ. Tác phẩm Bật dậy nào. Lúc thì với bố mẹ, lớn hơn thì với bạn bè, anh em.
Vận động điên cuồng và đầy khao khát. Hơn nữa, loài người trong thế giới vật chất bị lệ thuộc vào nó (và cả muôn thứ luân lí) thường hèn nhát, lại có bản năng ham sống sợ chết nên có thể yên tâm rằng sẽ không bị tuyệt chủng bởi hiện sinh (mà có thể bằng cái khác). Hôm qua nghĩ cái gì nhỉ? Đã nhủ cố nhớ còn viết mà chúng lại còn thích chơi trò ú tim.
Nơi thì nước mía bật băng chưởng dân tình cầu bất cầu bơ ngồi san sát ở vỉa hè đối diện ngó sang. Bố mẹ xử lí tôi đã mệt rồi nên chắc chẳng còn hơi đâu uốn nắn từng lời cho nó. Máy tập cơ bụng, cơ ngực, cơ chân, cơ tay.
Khi bạn mơ thì bạn ít biết là mình mơ. Mẹ lật cuốn sách lên, nó được đổi tư thế, càng cháy tợn. Bạn muốn dấn thân, muốn vắt kiệt mình bằng cách phun trào không nguôi nghỉ những luồng ý nghĩ (qua các truyện khác hơn là dạng viết khá cụ thể này).