Đó quả là một câu nói hay. Sau đó, hai anh em họ lại tiếp tục thi đỗ vào cùng một trường đại học và lại may mắn được xếp vào học chung một lớp. Tớ hiểu ý cậu chứ, nhưng tớ nghĩ, đôi lúc ta nên khởi đầu từ những bước nhỏ trước khi tiếp tục những bước lớn hơn.
Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Anh biết đây là cơ hội tốt để anh tỏa sáng, nhất là khi anh tiếp cận công việc với sự nhiệt tình và niềm tin mới. - Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa.
Làm thế nào điều này có thể xảy ra nhỉ? Anh đã hết sức cẩn trọng cơ mà. - Cậu vẫn chưa nắm hết các bí quyết của nghệ thuật ủy quyền đâu. Tớ hiểu ý cậu chứ, nhưng tớ nghĩ, đôi lúc ta nên khởi đầu từ những bước nhỏ trước khi tiếp tục những bước lớn hơn.
Áp dụng mức độ này khi bạn muốn người khác thông báo trước khi hành động để bạn kịp thời ngăn chặn những rắc rối có thể phát sinh. Và, thật ra tớ cũng đã gặp một chuyện tương tự như thế này. Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc.
Dù là trước mắt hay về lâu về dài, nó đều giúp cho công việc của cậu trở nên dễ dàng và trôi chảy hơn. Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được.
Việc tổng kết đó có tác dụng mang lại niềm vui cho mọi người và đặc biệt hữu ích khi cậu cần đánh giá năng lực làm việc của bất kỳ người nào. Nhưng từ khi làm quản lý, anh không chỉ phải hoàn tất công việc của mình mà còn có trách nhiệm đối với hiệu quả làm việc của các nhân viên cấp dưới, theo đúng yêu cầu của công ty. - Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi.
Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James. Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị!
Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định. - Tớ cũng không hiểu vì sao cô ấy luôn là người giúp tớ nhận ra những khiếm khuyết trong công việc quản lý của mình. Trong khi đó, James lại cảm thấy mệt mỏi vô cùng khi nhìn xuống cái bụng ngày càng tròn trĩnh của mình.
Ánh mắt anh dừng lại nơi tấm ảnh chụp cùng nhân viên dịp hè năm ngoái. Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác. - Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười.
Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối. Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. - Bất cứ điều gì cần làm sao?