Rồi, tôi phải tập chứ. Bạn chả có tập luyện căn bản gì cả. Nó dường như là phản ứng của sự sở hữu đạo đức và sáng tạo.
Dù sao nó cũng được tổ chức cả một cuộc thi đặt tên trên báo. Chỉ nhớ nó chẳng có gì đáng nhớ. Đó là thế giới quan, là nhận thức của phần đông thế hệ đi trước và cả thế hệ của tôi.
Tôi biết cảm giác này làm cho câu chữ hoài nghi hơn. Luyện trí nhớ là thế nào? Là nhớ ra vì sao bạn không được viết hoặc không viết được. Không trình bầy nữa.
Hạnh phúc với mỗi lần lấy can đảm mượn đồ dùng học tập của nàng. chờ chuông reo nơi lớp ôn thi đại học chật chội phải ngồi xổm chép những áng văn trong hai giờ đồng hồ đến hết giờ thứ nhất thì mông bắt đầu tê dại và cứ phải ngồi cắn răng ghi chép và khắc khoải đến hết giờ còn lại cứ như thế hàng tháng trời và chẳng ai biết từ khi ấy mông tôi bắt đầu dị ứng với giảng đường kể cả với đệm xe máy Nhưng lúc đó tôi chỉ nghĩ tới nàng.
Hoặc khi thất vọng về mình, chẳng còn tâm trí đâu nhớ ra nên mở tủ đọc lại. Ở nhà nó nói nhiều mà toàn nói trống không. Bạn thích bác trai và sự hoà hợp của hai người ở những thời điểm như thế.
Rồi bạn lại bỏ tay ra, nó cũng chẳng thể làm bạn khó chịu. Tiếc là không còn gỉ mũi để ngoáy. Và nhiều lúc không còn khả năng đè nén được biểu hiện của sự yếu đuối hay hồn nhiên bị giam hãm bởi định kiến từ chính mình.
Có một thứ bất biến, đó là tất cả. Hy vọng có thể hâm nóng lại. Ông cụ bảo thích nhấm nháp sự đau đớn ấy.
Phừ, đã đến lúc dậy rồi, bạn chui ra khỏi chăn. Vì vậy, nhà văn thường ngăn vợ lại bằng cử chỉ âu yếm ấy. Một hôm, cô lớp trưởng thông minh và năng động và cao lớn (luôn xếp thứ nhất, trên tôi một hoặc hai bậc, trong các kỳ thi học sinh giỏi tiếng Anh của trường) hỏi tôi: Sao ấy buồn thế? Tôi đáp: Buồn ngủ.
Đêm qua bạn ngủ lúc khoảng 23 giờ. Cơ sở lí luận này có thể tạo nên một xu thế đi hoang không? Thực tế, nó đã xảy ra đầy rẫy và có thể thấy nguy cơ lớn hơn trong nạn chảy máu chất xám. Có phải tôi nói đâu.
Người bảo đời là bể khổ. Bạn chẳng biết phải làm gì nữa. Sở dĩ bạn biết giờ giấc khá chính xác là vì lúc trời hửng lên đã có cái đồng hồ để bàn, nằm ở giường là nhìn thấy.