Chúng ta sẽ biến trật tự này thành câu như sau: “Occasionally, I drink 100cc of soda a day” (đôi khi tôi uống 100cc nước soda một ngày). Tại sao vậy? Đã bao giờ bạn nghĩ tới thực tế rằng chiếc ví đã bị để trong bóng tối quá lâu? Thường thì nó được để trong túi, bao, ba lô hay ngăn kéo,… vì một lí do nào đó. Không thể vừa nghe vừa chép lại bài của giảng viên! Đơn giản vì đây là một nhiệm vụ bất khả thi! Chúng ta đang nói về hai hoạt động hoàn toàn trái ngược.
Năm lớp 9, tôi vắng mặt trung bình ba ngày một tuần. Hãy xem, việc nhớ lại những thông tin trên thật dễ dàng mà bạn không cần phải ngồi học thuộc lòng theo cách phi logic và không hiệu quả! Những đồng tiền này trông giống như cái tai tròn của chú chuột Mickey… Sử dụng phương pháp này, bạn có thể tiếp tục treo mọi hình ảnh then chốt lên các đồ vật trong phòng mà bạn nhìn thấy ngay trước mặt!
Hãy liệt kê tất cả những đồ vật mà bạn nhớ ở trong phòng ngủ của bạn, hay bất kỳ phòng nào trong ngôi nhà. Đây chính là lý do vì sao họ được gọi là thính giả mục tiêu A. Nhưng vấn đề ở đây là bạn không phải bác sĩ tâm thần và cũng không biết được mình có thuộc trường hợp này không (trừ phi bạn được thông báo cụ thể về điều này).
Anh ta cứ thế nói một cách tự nhiên và trôi chảy trước một thính giả tưởng tượng. Đây là hình ảnh sẽ khiến bạn nhớ mãi. Tôi sẽ đưa ra một ví dụ cho bạn thấy sức mạnh của trí tưởng tượng.
Chúng ta cũng sẽ nói số 3 trước… 327 rồi mới đến số 4… 4327. Như đã phân tích ở trên – số 91 có thể là bed (giường) hoặc là bad (xấu). Trong những ngày tồi tệ, Toscanini đã đánh mất khả năng nhìn, và cách duy nhất để ông có thể quản lý dàn nhạc mà mình say mê là phải phát triển một trí nhớ siêu phàm với dàn nhạc của ông ta.
Tuy nhiên, chúng ta vẫn có khả năng làm được điều này. Bây giờ, chúng ta sẽ được làm quen với phương pháp lưu trữ dữ liệu ban đầu của chúng ta: phương pháp RomanRoom. Khi bạn ngắm cảnh, sẽ có các vật thể xuất hiện và bạn bị thu hút vào đó.
Họ tràn ngập niềm thích thú. Nếu bạn chỉ gặp một người trong số họ thì khả năng lớn là bạn sẽ nhớ rằng chúng ta đang ám chỉ đến một người của cặp CAT, các chữ cái đầu này sẽ gợi cho bạn nhớ đến tên của Carl và Tina. Rambam – Rabbi Moshe Ben Maimon (giáo viên và nhà lãnh đạo Do Thái)
Nếu họ không làm được như vậy thì thật tẻ nhạt. Khi những đứa trẻ đáng yêu nói những câu này, chúng ta sẽ cảm thấy buồn cười, nhưng khi chúng ta cũng nói những câu này thì…tất cả những ấn tượng tốt đẹp chúng ta đã gây dựng được đều bị tiêu tan. Điều này cũng tương tự với từ “Piece”.
Lần này, chúng ta sẽ viết tên của cô ra một tờ giấy. Cứ tiếp tục như vậy cho đến khi bạn đến được từ cuối cùng – “rain”. Bạn thò cổ (neck) nhìn vào xem có cái gì trong phòng, và rồi cổ bạn bị đau… Bạn cứ thế tiếp tục câu chuyện.
Tôi không muốn nói thêm về những điều họ quan tâm… nhưng chắc chắn không phải là quần áo. Nếu chúng ta sử dụng phương pháp phát âm tương tự, chúng ta có thể liên tưởng Ivan với van (xe tải), và họ Chelnov với cello (đàn viôlông xem). Đưa ngón tay của bạn thật chậm qua trán anh ta và hình dung rằng bạn đang viết tên Jamal.