Bác sĩ này thì cho ông thuốc ngủ, bác sĩ kia thì khuyên du lịch. Và dịch cuốn How to win friends xong, tôi đưa ông Hiếu coi lại, sửa chữa. Tất nhiên tôi dặn họ phải làm vui lòng ngườii một cách nhũn nhặn, thân ái.
Có lẽ khi ta nói, ta đã thấu triệt tính cách của những nỗi thắc mắc của ta hơn chăng? Đến nay chưa có ai có thể giải thích chu đáo hiện tượng tinh thần đó. Như đã nói, tôi sinh trưởng trong một trại ruộng ở Missouri. Tôi tin rằng hằng hà sa số những tinh tú quay cuồng trong không trung tối tăm, lạnh lẽo, không có sinh vật, đều do một sức u mê tạo ra.
vì theo luật trung bình, ít khi xảy ra tai hoạ cho những món đó lắm. Tôi ngượng mà công nhận sự ngu ngốc đó, nhưng từ lâu kinh nghiệm dạy tôi rằng: "Dạy khôn hai mươi người dễ hơn sự thực hành những điều khôn chính mình đã dạy". Bỗng anh nẩy ra một quyết định, một quyết định lạ lùng và đẹp đẽ.
Bà làm thân với thổ dân và đã ngạc nhiên trước cách họ đối lại. Sau hơn một giờ kinh hãi, tôi mới bắt đầu suy nghĩ một chút. Kaltenborn, nhà phê bình tin tức nổi danh trêen đài phát thanh, cũng đã có lần phải áp dụng phương sách đó.
Tới hiệp thứ mười, tuy chưa xỉu, nhưng đứng đã không vững. Trong những nămphấn đấu đau lòng ấy, không bao giờ mátôi ưu tư. Xin lấy trường hợp Đo đốc Peary, nhà thám hiểm đã làm cho thế giới kinh dị vì ông đã ngồi trong một chiếc xe do chó kéo mà tới được Bắc cực ngày 6 tháng tư năm 1909.
Bởi vậy tôi rất cảm phục cử chỉ của ông, nhất là khi ông nói không cần một thư tín viên thông tiếng ngoại ngữ. Nhưng về đời sống, đời sống hằng ngày của ông, thì Tolstoi 70 tuổi không khôn hơn Franklin hồi 7 tuổi chút nào. Thật ra nó có nghỉ trong một khoảng khắc mỗi lúc bóp vào.
Triết gia Trung Quốc có nói: "Nhận chân sự chẳng may nhất đã xảy ra là tìm được sự bình tĩnh chân thiệt trong tâm hồn rồi". Sau khi đi lang thang khoảng một giờ như vậy, tôi tới cuối một con đường ô tô buýt, Nhớ lại hồi trước hai vợ chồng thường leo lên một chiếc xe thứ nhất ở bến. Như trên kia tôi đã nói, ông hiện nay là một trong những nhà doanh nghiệp Mỹ lớn nhất ở Châu Á.
Tôi cũng không biết tên nơi đó nữa, nhưng thấy cảnh tĩnh mịch yên ổn. Thật ra nó có nghỉ trong một khoảng khắc mỗi lúc bóp vào. Bẹnamin Fraklin hồi bảy tuổi, lỡ làm một việc mà 70 năm sau ông còn nhớ tới.
Lại có hôm ông bỏ việc khiến ông già rất bực mình và xấu hổ với bọn làm công vì có đứa con biếng nhác đến vậy. Bạn có thể nói rằng trường hợp của bạn khác, làm sao áp dụng được những cách kia. Mỗi tuần tôi bỏ ra hai đêm theo lớp giảng cho người lớn ở Nữu Ước.
Nếu tôi là con ngài, thì ngài có khuyên tôi làm nghề đó không? Nếu như chúng tôi không mượn được tiền một nghệ sĩ trứ danh là Jame Mc. Tôi luôn luôn lẩm bẩm: "Nếu một trong hai sợi dây đó tuột hay đứt.