Họ nói: “Tôi chưa bao giờ được chạm tay vào một triệu phú”. Chúng ta sẽ lại xây nhà”. 000 người trong các chương trình cuối tuần.
Nếu bạn không có thời gian để làm những việc bạn muốn làm hay cần làm, thì có lẽ bạn là một tên nô lệ hiện đại. Tất nhiên, trừ khi bạn chủ động can thiệp và điều chỉnh các “hồ sơ tài chính” trong trí óc mình. “Nếu họ có thể làm được điều đó, hẳn tôi cũng có thể làm được!”
Thứ hai, lý do chính mà người đàn ông này muốn kiếm được nhiều tiền như vậy là để tài trợ cho những hoạt động từ thiện giúp nạn nhân AIDS ở châu Phi của ông. Hãy mở một tài khoản Tự do Tài chính ở ngân hàng và bỏ 10% thu nhập (sau thuế) của bạn vào đó. Tôi khuyến khích bạn, như tôi đã khuyến khích tất cả học viên của mình, hãy tập hành động bất chấp nỗi sợ hãi, sự bất tiện, cảm giác không thoải mái ngay cả khi bạn chưa hề sẵn sàng để làm việc này.
Kết quả là khá nhiều người trong chúng ta đã không sống hết với khả năng tiềm ẩn của mình – chúng ta không phải là chính mình và cũng không giúp ích được cho những người khác. Rất hiếm khi bạn nghe câu: “Tổng tài sản của bạn là bao nhiêu?”. Tôi không đề nghị bạn răm rắp tuân theo những lời khuyên của họ, mà tôi khuyến cáo bạn làm quen với các phương án tài chính khác nhau.
Hạnh phúc không xuất phát từ cuộc sống an phận, luôn lo sợ không biết điều gì sẽ xảy ra. Bằng cách tách rời động cơ tài chính ra khỏi sự giận dữ, sợ hãi và cả nhu cầu chứng tỏ bản thân, bạn hoàn toàn có thể thiết lập những mối quan hệ mới để trở nên giàu có thông qua mục đích, sự đóng góp và niềm vui. Thông thường, việc chi tiêu bắt nguồn từ nhu cầu thể hiện cảm xúc nội tâm.
Do đó, điểm khác biệt lớn nhất giữa người giàu và người nghèo là người giàu sẵn sàng hành động bất chấp nỗi sợ hãi, trong khi người nghèo luôn để cho nỗi sợ hãi ngăn cản họ. Cảm ơn đại diện xuất bản tài giỏi của tôi, Bonnie S olow, vì sự trợ giúp và động viên liên tục, và vì đã hướng dẫn cho tôi mọi ngóc ngách trong ngoài của nghề làm sách. Nếu làm được như vậy thì đó là một sự giải thoát, vì nó loại trừ một trong những lý do lớn nhất gây nên đau đớn cho phần lớn mọi người.
Họ tin tưởng rằng một khi đã bước vào cuộc chơi, họ có thể đưa ra những quyết định sáng suốt ngay thời điểm hiện tại, sửa chữa và điều chỉnh cánh buồm để con thuyền của mình đi đúng hướng. Tôi đã thấy quá nhiều người đã không làm phận sự của họ, không thực hiện trách nhiệm hay sứ mệnh của họ. Điều đó dẫn đến một câu hỏi từ xa xưa như thế này: “Cái ly đang đầy một nửa hay đang vơi một nửa?”.
Điều này hết sức đơn giản: không có thu nhập thụ động, bạn không bao giờ được tự do về tài chính. Biết đâu bạn sẽ gặp may và bạn sẽ không phải phấn đấu lâu dài, ít vất vả và không phải hy sinh gì cả. Không có gì trôi chảy cả, ít nhất là với tôi.
Nguồn này tạo ra thu nhập liên tục từ các hoạt động kinh doanh mà cá nhân bạn không cần phải trực tiếp tham gia một cách liên tục và thường xuyên, bao gồm tiền cho thuê bất động sản, tiền nhuận bút từ sách, âm nhạc, hay phần mềm, bản quyền các ý tưởng, trở thành một người nhượng quyền kinh doanh, làm chủ nhiều kho hàng, sở hữu các máy bán hàng tự động hoặc máy chơi điện tử, tiếp thị mạng lưới… Ý tưởng ở đây là những doanh nghiệp đó, chứ không phải bạn, phải vận hành và đem lại giá trị cho mọi người. Oán trách là một điều hết sức tồi tệ đối với sức khỏe hay sự sung túc của bạn, thậm chí là điều tồi tệ nhất! Tại sao vậy? Đó là chuyện về một người đàn ông đi trên vách đá và bất ngờ mất thăng bằng, trượt chân ngã xuống.
Câu châm ngôn đó hết sức ngớ ngẩn, và (có thể bạn không để ý lắm) thường được truyền bá bởi những người và nhóm người muốn bạn là người cho, còn họ là người nhận. Nếu động cơ kiếm tiền hay thành công của bạn xuất phát từ những nguyên nhân không tích cực như sợ hãi, giận dữ, hay nhu cầu chứng tỏ bản thân thì tiền bạc sẽ không bao giờ mang lại cho bạn cảm giác hạnh phúc. Còn năng lực tư duy nhận ra rằng suy nghĩ của chúng ta không thật, nhưng một khi chúng ta có thể dựng lên những câu chuyện khác nhau thì chúng ta hoàn toàn có khả năng dựng lên những câu chuyện có tác dụng hỗ trợ chúng ta.