Và đôi lúc bạn muốn thế chứ, để thoát khỏi trạng thái dồn nén. Họ dùng các tổ chức mafia để thanh toán nhau. Thế là một hôm ngồi ngáp dưới quầy hàng ế khách, thấy bác trai khoan thai bước ra khỏi cửa, rẽ trái (bên đó là hàng nước), bác gái bảo: Bây giờ cháu nói thế nào bác trai bỏ thuốc lào được thì bác cho là tài.
Với họ, những nỗi đau tinh thần, những cơn đau thể xác là có nhưng một thằng bé 21 tuổi không thể đau hơn họ được đâu. Mấy tay lái xe ầm ầm ngoài đường cũng đâu có ngủ. Có thể hắn câu được những con cá to để thả.
Con người? Họ là ai? Đồng chí công an ấy, người trông xe kia. Trong lúc tập, gặp một người quen nữa. Cái mũi lưỡi trai che sụp bộ mặt.
Có lẽ sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ tôi mới khóc lại được như thế. Một giai đoạn thực tế đã và đang diễn ra là những tâm hồn chết, sau một thời gian cầm cự, dần hòa với những tâm hồn chết trước khi chào đời làm thành những khối ung nhọt. Hôm nay lại bị cấm túc thế này.
Nếu tôi không nhầm thì trong đầu các chú không hiếm những ý nghĩ như thế này: Cái lũ choai choai toàn đứa mất dạy. Phim chưa hết thì vợ gã đón con về. Nó còn ngộ nhận là nó có đầy tài nữa.
Chơi là thay đổi nhân loại mà cũng làm họ chả mảy may suy chuyển. Có một lí do tôi không thích đi là tiền. Không muốn xé mà cũng không định làm kỷ niệm.
Căn bản cũng tại người đời hay đính bên cạnh nó chữ vì. Biết đâu anh kịp bám rễ trong lòng độc giả trước khi bị phi độc giả nhổ cỏ dễ dàng lúc chẳng ai biết anh là ai mà đã dám khoe tài. Nhưng với mẹ, tôi cho mình cái quyền đó.
Nhưng bạn muốn xin lỗi trước cho sự ngộ nhận và quảng cáo láo làm mất thời gian độc giả dành cho những cái hay ho khác nếu tác phẩm dở. Tôi còn phải khỏe hơn cậu nhiều chứ. Và họ luôn trữ sẵn những nụ cười mỉa mai hoặc lời trêu chọc như dao đâm.
Bố sẽ không phải chuẩn bị tinh thần đi uống rượu làm quen với mấy ông to to mà mai đây nếu bạn xong cái bằng, họ sẽ dễ làm sếp của bạn. Ông chỉ việc viết xong câu chuyện và nghỉ hưu, hưởng lạc. Mà việc này xảy ra như cơm bữa.
Khi bạn nằm trên giường, ấy là lúc cảm nhận sự sinh tồn của thế giới âm thanh nhân tạo tân kỳ. Tôi cũng tưởng mình đùa. Hôm trước em đọc ở một tờ báo có nói… Nói chung là bố mẹ hơi xuôi xuôi thôi, còn họ vẫn chưa thay đổi quan niệm mảnh bằng đại học không thể không có.