Đây là toán quân được các đoàn lữ hành trả tiền để bảo vệ cho họ. Vì thế, tôi đã không ngần ngại chi tiêu một cách hoang phí. – Vì vậy, tôi có thể nói rằng: “Trách nhiệm của mỗi người là phải biết chuẩn bị một tài sản cần thiết khi bạn về già.
Dabasir cũng không có ý chia sớt với anh chút gì cả, thậm chí cũng không đẩy cho anh một vụn nhỏ bán mì nhỏ, mà để nó rơi xuống sàn nhà. Tôi vô cùng cảm động và biết ơn bà Sira, nhanh chóng theo lời bà lao ngay vào trong màn đêm của sa mạc mênh mông. Tuy nhiên, qua cơn giông trời lại sáng.
- Tại sao một người thợ làm bánh kỳ cựu như ông lại cần một người thợ làm bánh khác? Ông vẫn có thể dạy cho một người nào đó như tôi chẳng hạn cách làm bánh mà? Hãy nhìn vào tôi này! Tôi còn trẻ tuổi, khỏe mạnh và lại ham thích làm việc. Vì thế, hàng năm tôi có một khoản lợi tức rất lớn, lớn đến mức chẳng bao lâu sau tôi được gọi là người giàu có nhất tại Babylon. Một lát sau, có người rụt rè
Họ chỉ có những ổ rơm để ngủ và những hạt cơm cứng như đá để ăn. - Tôi khuyên các bạn nên lấy sự khôn ngoan của Algamish làm bài học cho mình, hãy luôn tự nhủ với bản thân rằng: "Phải dành riêng cho mình một phần mười trong tổng số tiền mà mình đã kiếm được". Cuối cùng, bà Sira lên tiếng bằng một giọng nói lạnh lùng:
Bà Sira nhìn tôi chằm chằm như đang suy nghĩ một điều gì. Hãy nhìn vào những người già và đừng quên rằng đến một ngày nào đó, bạn cũng sẽ già yếu như họ. - Bà ấy có xin ý kiến của anh về việc sử dụng số tiền vay đó không?
- Anh quả thật là người bạn tốt của tôi. - Sự thật ông Arkad Gula là một nô lệ khi còn ở Babylon. - Con vẫn đang suy ngẫm về những điều mà bà đã nói trước đây.
Ông được cho ngủ trong kho cất giữ ngũ cốc. Rodan im lặng suy nghĩ về những lời Mathon vừa nói, đột nhiên Mathon hỏi: Vì vậy, không biết xúi quẩy thế nào tôi lại bảo với ông ấy rằng, đợi đến ngày mai khi đếm xong, tôi sẽ thanh toán tiền cho ông ta.
Trong khi anh ta là người ham làm việc, anh ấy sẽ bị gãy xương sống do phải khuân vác gạch đấy! - Có thể, nhưng đối với anh Araman, chồng của chị tôi, người mà chị tôi vẫn mong muốn trở thành một thương gia giàu có, thì lại khác đấy. -ôi muốn xin ý kiến của anh về một vấn đề mà tôi không biết nên làm thế nào cả.
Bầu trời trong xanh của một ngày nắng đẹp như càng làm nổi rõ hai thái cực của cảnh vật nơi này. - Người buôn trứng đáp. - Mỗi người đều có một vị trí riêng, và công việc hẳn nhiên không chỉ dành cho người nô lệ.
- Giàu đến nỗi nhà vua phải tìm tới ông ta để nhờ hỗ trợ về vấn đề ngân khố. Sharru Nada kể tiếp: Bên ngoài trời đã tối.