Vả lại, đây không phải lần đầu bạn mơ kiểu đó nên bạn khá tin là mình sẽ kể được ít nhiều. Chắc tớ và thằng em nghĩ nửa đùa nửa thật, chơi thôi. Giữa quãng ấy, nó còn vận động.
Trên đời này, còn biết bao con đường mà mình chưa biết. Trình báo sao đây? Trước tiên là với bác trông xe. Vậy thì thuyết phục bác lần nữa nhé.
Nếu ta không dỗ mình là thiên tài, có lẽ ta đã không đủ nỗ lực lấy viết làm phương tiện chính để đi lại trong đời sống giữa những lúc như thế này. Để tôi đọc một đoạn vừa ứng tác, đồng chí phê bình cho nhé: Chết ra đấy hoặc lỡ bị sao thì phí đời, thì gia đình khổ.
Đồng nghĩa với hủy diệt đời, nghệ thuật, người… Trái lại, còn có thể tỷ lệ thuận. Đành tự mỉm cười an ủi là có cơ hội tập nhớ lại đoạn phân tích mới tự thấy kha khá.
Họ so với một thằng 21 tuổi ru rú xó nhà và đưa ra kết luận nó chỉ đủ trình độ vu khống. Mẹ, tôi và một người quen. Không khác mấy những bậc con không nhớ nổi rồi đây mình sẽ phải làm cha làm mẹ.
Ôi, đời ta kế hoạch từng tháng từng năm. Khi mà theo luật, bạn thừa tuổi để đi khỏi nhà và họ đuổi bạn ra khỏi nhà. Đừng nhầm là chúng tôi lạnh với nhau.
Bạn biết thế là rất có hại, thà thức còn hơn nhưng bạn đã kiệt sức. Trình báo sao đây? Trước tiên là với bác trông xe. Cũng như tự tìm thấy động lực trong lúc động lực chưa tìm đến với mình.
Khi không vươn được đến đỉnh cao thì bạn chuyển nó thành một trò chơi cao hơn chơi bời hời hợt nhưng thấp hơn tham vọng. Cuối cùng, cái gì về với mình sẽ tự tìm về. Cứ thế mà đứng, mà quanh quẩn, mà những cơn đau lộ diện dần, mắt hoa đi.
Bạn cũng đang ganh đua với họ. Có thể còn biết tình nguyện ủng hộ người nghèo. Mẹ kéo tóc bạn một lúc không ăn thua, đành sang phòng bên nghỉ trưa.
Viết tí tẹo lại lên xe trôi đi. Bác vừa ở bệnh viện về, đã có người mua mười bộ ấm chén, mỗi bộ 35. Sự đố kị lộ liễu này thực ra dễ là biểu hiện của vô đạo đức và bất hiện sinh.