Tại sao? Đơn giản là vì chàng nghĩ về những gì đã làm, những nỗ lực và công sức của mình đã bỏ ra. Chàng thầm nghĩ: "Trong quá khứ chưa từng có một cây bốn lá nào mọc ở khu rừng này thì đâu có nghĩ là trong tương lai nó sẽ không thể mọc lên được đâu. - Nếu vậy thì anh còn ở đây làm gì? Sao anh không trở về lâu đài của mình đi?
Năm phút sau, cơn mưa "may mắn" chấm dứt. Tay chàng rớm máu và dính đầy đất. Xa xa một chút, Nott thấy Sid đang nằm nghỉ với thanh kiếm trên tay, kế bên là con bạch mã được buộc vào một gốc cây đang canh chừng giấc ngủ cho Sid.
Thảo nào mà mọi cư dân trong khu rừng này đều coi anh là một tên ngốc, mất không biết bao nhiêu thì giờ để tìm kiếm một cây bốn lá sẽ không bao giờ mọc lên ở đây. Bằng không thì dĩ nhiên là Merlin đã lừa dối anh. Những hạt cây này bỗng tan biến đi như những bông tuyết khi chúng chạm đất.
Tôi đã ra đi và không bao giờ trở lại. Chàng phải mất khá lâu mới đến được cái hồ này, chỉ mất vài phút sau khi Nott chán nản bỏ đi. - Hôm nay gặp lại cậu và nghe câu chuyện may mắn đó, tôi cảm giác như mình trẻ lại.
Chẳng ai nói lời nào. Thật không dễ dàng gì cho ông khi phải một lần nữa nhớ lại tất cả những chuyện này. May mắn phải do chính người đó tạo ra.
Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình. Sid dành phần lớn những năm tháng của đời mình để truyền lại cho các hiệp sĩ lẫn người bình thường những bí mật để có được sự may mắn. Sid suy nghĩ về câu hăm dọa đó và sự việc mới xảy ra.
Cậu có biết thế nào là sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự hay không? - Xin ngài đừng đi - Sid khẩn khoản - Xin hãy nói cho tôi biết tại sao. Bà nói rằng người ta thường hay để lại việc tới ngày mai mới làm.
May mắn chính là sự kết hợp của cơ hội và sự chuẩn bị. Chúng chính là hạt giống của Cây Bốn Lá thần kỳ, mỗi hạt rơi xuống là. Ta sẽ bảo ông ta tự mình nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ lên.
trong vườn hoa của lâu đài của Merlin. - Ngươi và con ngựa trắng của mình đang làm gì bên hồ của ta đó? Ngươi muốn gì ở đây? Ta mới vừa gặp một gã cũng như nhà ngươi. Và Nott không thể nào chịu đựng nổi cảm giác đó.
Chẳng thấy thú dữ đâu để thử thách, dù buổi tối đó đây vẫn vọng về những tiếng hú bí hiểm. Tuy nhiên hôm nay ta sẽ đưa ra một thử thách khác còn khó khăn hơn nhiều. Tiếng cười thơ ngây của những đứa trẻ đang đùa nghịch gần đó làm cho ông như muốn quay trở lại thời niên thiếu của mình.