Khủng khiếp là, ba đứa chúng tôi được cử ra làm đại diện ban tang lễ bởi cầm đầu trong cuộc vận động quyên góp vì Moppo. Tôi viết đôi dòng lý lịch và đánh liều nộp lên đài. Đừng hào hứng nói về món tiền đền bù nếu món hàng bị trục trặc mà hãy nói đến uy tín của công ty.
Hãy viết ra giấy bài nói, chi tiết từng từ một hay sơ lược tùy vào thói quen của bạn, nhưng phải rõ ràng và đủ ý. Hãy đứng thẳng người trong một tư thế thoải mái, còn hơn là bạn khum người xuống hay đứng xiên xiên vẹo vẹo, trông rất xấu và không nghiêm túc. Nhiều người bảo rằng tôi có một chất giọng tốt và rất lý tưởng với nghề phát ngôn viên.
Tôi đã từng thấy điều này ở những người có nghề nghiệp rất khác biệt nhau. Dù có là phát thanh viên hay là ai đi nữa, bạn cũng nên chân thật, nhất là trong khi nói. Lúc ấy chưa có điện, chưa có radio hay truyền hình mà chỉ có những cơn dịch bệnh hoành hành không thuốc chữa.
Mục đích quan trọng nhất trong giao tiếp là người khác phải hiểu được bạn. Cả một câu lạc bộ chật cứng người. Nhưng sự thật là từ này đã được thừa nhận.
Sau đó tôi đã làm gì? Tất cả mọi việc! Tôi xin phụ trách bản tin thời tiết buổi sáng, làm tường trình chuyên mục thể thao buổi chiều. Nếu không thích thì tốt nhất đừng đi. Bạn không thích câu hỏi này? Hãy từ chối trả lời một cách khéo léo:
Khi chiến tranh thế giới thứ hai bắt đầu diễn ra, Churchill đã đến nói chuyện với các sinh viên một trường đại học ở ngoại ô Luân Đôn. Tất cả là nhờ sự chân thật của tôi với những khán giả của mình. Tôi có mặt ở đây không phải để tranh cãi về những môn thể thao khác.
Tôi uống cà phê và thật nhiều nước để không bị khô cổ họng. Trong phim Cuốn theo chiều gió, Clark Gable vai Rhett Buttler nói với Vivien Leigh vai Scarlett OHara rằng: Tiểu thư ơi, thật ra tôi có chửi rủa ai đâu. Tờ Washington Post từng đưa ra một danh sách cho thấy sự thay đổi về tên gọi các dân tộc di cư đến đất Mỹ theo thời gian, như một cách thừa nhận sự tiến bộ.
Họ nghĩ bạn ám chỉ họ đã già (dù ý của bạn không phải là như thế). Câu nói này đáng nhớ đây! Nhất là khi bạn đang nói chuyện với các đồng nghiệp, hay là người dẫn chương trình như tôi. Người khác lại nói ông ta sẽ tới ngay trường đua ngựa để lấy trộm những thông tin mật và sẽ có khối tiền.
Tất cả đều nhạt nhòe trong cơn bão tuyết, căng mắt ra nhìn vẫn chỉ thấy một nhóm người loanh quanh với một vật gì tròn tròn. Thế là chúng tôi đã có được một vài phút giây thư thả trong không khí u buồn căng thẳng. Đừng bao giờ tỏ vẻ cuống quít sợ sệt hay phẫn uất bực bội.
Họ không hiểu sao chàng phát thanh viên mới này lại quá ngây ngô đến thế. Stengel trả lời tỉnh rụi: Ồ, có đấy thưa ngài. Truyền hình trực tiếp thì đã sao? Sự khách khí trong giao tiếp là như thế nào? Tất cả đều không quan trọng bằng sự cởi mở chân thành để người với người xích lại gần nhau.