Jav Miura

Dì dâm chiều ý thằng cháu cứ đòi được bú buồi

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ừ nhỉ, sao bạn lại làm thế nhỉ? Bạn thu thập đủ thông tin để viết rồi chăng? Bạn biết điệp khúc đến đây là lặp lại chăng? Hay bạn bỗng quên sự hiện diện của tất cả xung quanh? Bác lại theo xuống: Thức ăn bác để trong chảo, nồi cơm phải cắm lại cho nóng. Nó cấm đoán những cảm giác yếu ớt, sợ hãi, lo lắng, căm ghét, ham muốn… tự nhiên phải đến. Chắc không biết mục đích chính của tôi đến đây để chữa bệnh mệt.

    Tôi bảo: Vì biết mày về phe anh anh mới làm thế, không thì đố ai biết. Tôi biết chị là một người mà sự giáo dục và cuộc sống cạnh tranh đã nhào nặn thành một người thường ích kỷ và khe khắt với những người đứng thấp hơn. Hai anh em kéo co vài lần bỗng bạn thấy mình không thấy mặt ông anh.

    Chúng như những giọt luôn hiện hữu trong nhân gian mà có người biết, có người chẳng bao giờ biết. Những con đường sẽ đi đến đâu? Nhiều người đã đang và sẽ hỏi thế. Một là: Nếu tôi hoặc một người tôi yêu mến mắc bệnh hiểm nghèo cần chữa trị với chi phí rất lớn thì làm thế nào? Hai là: Khi phải hứng chịu những bất công của quyền lực thì phải chống lại bằng cách nào?

    Chừng nào cậu còn nghe lời tớ. Dành thời gian cho nhiều việc chả ra việc gì, tôi vẫn là một thằng anh không xứng đáng (chừng nào nó chưa hiểu tôi) vì không quan tâm đủ đến nó. Lại buồn, lại khổ nhiều hơn cần thiết.

    Cậu em hướng dẫn tận tình. Vậy thì thuyết phục bác lần nữa nhé. Ngoan ngoãn như một chú thỏ.

    Nhưng càng ngày càng không thấy thú vị với chúng. Giờ ta muốn nghỉ một lúc. Hình như cũng hoàn toàn thôi đau.

    Chúng tôi thương hắn, thương gia đình hắn. Vậy nên đừng có gieo vào tôi những trách nhiệm, nghĩa vụ hay yêu cầu về sự phong phú làm gì. Bác gọi xuống ăn sáng mấy lần bạn cứ lờ đi.

    Này nghệ thuật, em có phải là em không, sao cứ gõ cửa tôi vào cái giờ này. Tôi tự hỏi mình đang làm trò gì đây. Nghe rõ chưa? Mất giấc mơ rồi sao mày còn chưa tỉnh?

    Chẳng mấy chốc mà bốc hơi tan biến vào trời đất trong cái dào dạt ấy. Và cả sự hoang mang rằng mình ngộ nhận. Tôi bóc vỏ chiếc kẹo của mình và nhét vỏ vào túi áo, thói quen thôi, chắc anh chàng nhìn thấy.

    Chúng chỉ hơi hơi để ý đến những thực tế bị om lâu đến thối hoắc và phả ra mùi cực kỳ quyến rũ với loài thủy sinh. Em biết tính cháu không thích đến ở nơi lạ. Cả món tinh thần cũng thế.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap