Nhưng mọi người sẽ không tìm được một nơi nào như thế trong khu rừng này đâu. Các hiệp sĩ nhìn nhau. Bóng đêm đen kịt giăng phủ dày đặc.
- Mọi người bình tĩnh nào! Ta vẫn chưa nói hết mà. Họ không được lãng phí thời gian. Có rất nhiều Cây Bốn Lá thần kỳ, có cả phần cho ngươi, thế nhưng ngươi đã bỏ cuộc: ngươi đã đánh mất niềm tin vào điều tốt, vào chính bản thân mình.
Tôi cũng khôngbiết nữa. Chưa bao giờ có một cái cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này cả, thậm chí chỉ là một cây ba lá cũng không. Anh quay đầu lại định bỏ đi vì nghĩ rằng nữ hoàng Sequoia không muốn trả lời.
Tôi đã có được cửa hàng thứ hai, thứ ba, rối thứ tư, và cứ thế. Và rõ ràng là điều này đang diễn ra với Nott. Chàng không còn nghĩ thêm ra được ai để hỏi nữa.
Trong mấy năm qua không một ngày nào mà tôi lại không cố tìm ra cậu trong những gương mặt mà tôi nhìn thấy. Suốt bảy ngày qua, những người thợ xây đã làm việc cật lực để lát gạch cho khu vườn. Chàng liền xuống ngựa, quỳ xuống và kính cẩn lên tiếng:
Tác giả Alex Rovira và Fernando Trías de Bes là hai người bạn thân, với tính cách đặc biệt, tư duy sống sáng tạo, tích cực, luôn say mê thích thử thách với những ý tưởng mới. Đó là một cửa hàng sản xuất túi da. Bà có biết ta là ai không? Ta là hiệp sĩ Nott đây.
- Hỡi Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây - ta đang nói chuyện với bà. Đó là ngày chán chuờng nhất của Nott trong khu rừng Mê Hoặc. Chàng ngồi xuống sát ngay mảnh đất của mình chăm chú nhìn và chờ đợi.
Có rất nhiều Cây Bốn Lá thần kỳ, có cả phần cho ngươi, thế nhưng ngươi đã bỏ cuộc: ngươi đã đánh mất niềm tin vào điều tốt, vào chính bản thân mình. Anh cảm thấy một nỗi sợ hãi mơ hồ. Thế là tiếng vó ngựa dồn dập, hai chàng hiệp sĩ, một áo đen, một áo trắng, rạp mình trên lưng ngựa nhắm hướng khu rừng Mê Hoặc thẳng tiến, khởi đầu một cuộc phiêu lưu đầy mạo hiểm và thú vị mà có lẽ cả hai sẽ không thể nào quên được trong cuộc đời mình.
Ngươi đã tìm thấy Cây Bốn Lá thần kỳ chưa? - Bà nhìn Nott mỉm cười giễu cợt. Đó mới chính là sự may mắn thật sự. Sự may mắn luôn cần được sẻ chia.
-Bốn với chẳng ba lá! - Nott nói với giọng chán chường - Ba ngày rồi thật là công cốc, ta tìm mãi mà chẳng thấy đâu. Nhận ra rằng Sid đã không rơi vào bẫy của mình, như con chó cụt đuôi, mụ liền quay lưng nhảy lên cây chổi thần với con cú đậu yên trên vai bay mất hút vào màn đêm để lại một câu nói hăm dọa yếu ớt vọng lại. Tôi sẽ không làm ồn đâu.