Muốn cải thiện một người, bạn cứ ra vẻ tin người đó có đức tính này đức tính nọ đi. Như một văn sĩ đã nói: "Đàn bà đào huyệt chôn hạnh phúc gia đình bằng nanh vuốt của họ". Nhưng tôi không phải cho ông hay rằng ông đã làm vài điều mà tôi không được hoàn toàn vừa ý.
Chúng ta sẽ bàn thêm. Sao chúng ta chẳng theo họ, cởi nỗi buồn phiền của ta ở sau cánh cửa rồi hãy vô nhà chúng ta? Biết bao người trong bọn chúng ta, không dám lớn tiếng với một khách hàng, một bạn đồng nghiệp, mà cho sự réo vợ một cách hách dịch tàn nhẫn là một điều tự nhiên. Bà ấy biết rằng hồi trước tôi có việc phải ở bên châu u năm năm.
Tôi được thêm một khách hàng nữa mà bà ta được nhiều trứng thêm vì gà đẻ nhiều hơn. Đó là sở trường của anh. đi lại như hồi trước.
Mười một ngày sau, ông đau phổi mà chết tại một nhà ga. Một hôm, tôi gặp một người hiến binh cưỡi ngựa, có vẻ muốn làm oai lắm. Ông chỉ huy nhân viên một cửa hàng lớn ở Nữu Ước nói rằng ông ưa mướn một cô bán hàng học lực sơ đẳng mà nụ cười có duyên hơn là một cô cử nhân văn chương mà mặt lạnh như băng.
Nhà kinh doanh đó không bằng lòng cách ông Boynton điều tra. Nhưng Tổng thống Wilson nhất quyết gắng sức làm cho kỳ được. , một trong ba người bán hàng.
Bức thư ấy, tôi chép lại đây. Rồi ông gọi cô thư ký của ông, và đưa tôi một cái giấy đặt hàng 35. cậy ông Mahomey chế tạo một kiểu máy mới, dùng trong kỹ nghệ dầu lửa.
Mỗi lần ông bổ dụng một người vào một địa vị quan trọng, ông để cho thủ lãnh các đảng chính trị tưởng rằng chính họ đã lựa người đó. Hoàng đế Nã Phá Luân đệ tam khoe rằng dù việc nước bề bộn mà ông vẫn có thể nhớ tên mỗi người ông đã gặp. Tất nhiên là tôi không muốn trả giá đó.
Trong lúc vắng, ông bà thường nói đùa nhau. Cho nên tôi đau lòng thấy mỗi năm những cây đó bị những đám cháy tàn phá, không phải do tàn thuốc mà do sự vô ý của tụi con nít chơi nghịch trong rừng, bắt chước dân lạc hậu, xếp đá làm ông táo để nấu nướng. Bạn muốn những người bạn gặp gỡ đồng ý với bạn.
Mỗi buổi tối ở Nghị viện ra, ông vội về nhà để cho bà biết những tin tức hôm đó. Và mong người khác biết đến những ý tưởng, nhu cầu, ước vọng của ta. Một nhà chế thuốc giết chuột, phân phát cho những người mua buôn, một dụng cụ để bày hàng, trong đó có hai con chuột sống.
Cuốn này phải là kim chỉ nam của bạn trong sự giao thiệp với người. Cún chưa hề đọc một trang sách tâm lý nào hết. Tổng thống Roosevelt còn làm như vậy, còn phần đông chúng ta, ra sao?