Khi mà đời sống nhiều những người thành thật và tử tế thì anh sẽ được chứng kiến những trạng thái mới hơn nữa, không phải một sự đồng hóa. Họ nhìn vào sự lên mạng, sự viết, sự đọc truyện, sự đá bóng của bạn. Đó là mong muốn của cá nhân bạn.
Mong ông chỉ nói những điều cần nói. Chúng tôi gặp cậu ở nhà cậu và cùng đi. Cậu em thế là tạm biệt rồi.
Nhưng dần dà tôi nhận ra rằng khi thực sự xảy ra cuộc chiến với những thế lực ti tiện thì gia đình, họ hàng, bè bạn, những người lâu nay không tham dự vào con đường của tôi (thực ra mỗi người đi con đường tuỳ khả năng của mình lại đâm hay hơn) sẽ sát cánh bên tôi. Điều này không phải là sự xin xỏ lòng ban ơn mà là một đề nghị cho tầm cao và hạnh phúc. Và chưa thấy phải thay đổi.
Nó cùng tham gia giải với bạn. Tôi không đuổi nó nữa. Như một xu thế để sinh tồn đỡ đau đớn.
Bác trai điềm đạm giải thích, phân tích. Khi mà ai ai cũng giật thì chúng xoắn lại, gỡ mãi không ra. Tôi và thằng em lại về.
Tôi đang đơn độc và chỉ có cái xe làm bạn. Tôi biết điều đó nên chưa bao giờ tôi khinh ghét họ. Thấy cả thơ, mẹ bảo: Đừng đốt, để mẹ đọc.
Bởi em biết hy sinh từ trước anh rất lâu. Bạn cũng đang tự cho mình cái quyền có thể gọi là phán xét đó. Nàng nói giọng yếu ớt, nhà văn nghe thấy qua đôi tay mỏng tang đang lướt trên tóc mình: Sao hôm nay anh không nhìn sâu vào mắt em?.
Dễ dàng bắt quen với nhau và tạo không khí thoải mái sau vài lần cụng ly. Rồi lại thôi, vào ảnh chắc sẽ không đẹp. Bạn đừng nhầm là bạn đen đủi.
Có lẽ tình mẫu tử làm nguôi nỗi nhớ rừng. Mà không xuyên sang tai bên kia. Cuộc đời bạn có nhiều lần vỡ.
Cái chỉ huy được họ chỉ là quyền lực cao hơn. Chúng tôi đi tiếp đến 2 phòng xông hơi khô ướt và 2 bể sục nóng lạnh. Trong nhà, tôi đã trở thành một kẻ bất trị.