Còn bạn trai lúc 17, 18 tuổi mà thích ăn dữ, ưa hút thuốc, một phần tại những hạch nước miếng phát triển rất nhanh chóng. Đang chơi với nhiều bạn, ai nấy đi trên đường, riêng họ họ leo lên lề và đi cách cẩn thận, tỏ ra cẩn thận chơi vậy chớ không vì lý do quan trọng nào cả. Nhưng đ àn ông thanh niên thì coi thường sự thấy trước ngó sau.
Họ có một cơ cấu sinh lý mà của bạn gái chỉ giống dung dạng chung thôi. Kẻ viết mấy dòng nầy đã có lần chê một số người là hủ lậu mà bây giờ đang bị bạn lùa vào khối lỗi thời. Hình như người ta bất kểtính thẹn thùng, óc tế nhị của một số khán giả còn tinh thần lành mạnh.
Tôi muốn nói đa số nam thanh nếu gặp những người mà họ tin cẩn, có thể bộc bạch tâm hồn. Cũng không phải họ thấy lẻ loi như một thiếu phụ vừa đưa chồng đến chốn yên nghĩ nghìn thu trở về cô phòng vắng lạnh. Đem lý mà chọi với họ chỉ làm cho họ bất mãn thôi.
Mà dư luận có do đâu? Cũng phần đông do quan sát ngoài hay do tưởng tượng, đồn đãi. Họ mang tật mâu thuẫn mà không ai kết án. Họ học hành thông thái.
Dưới đây tôi sẽ nói rõ. Điều nầy nói ra nghe lạ nhưng nó tỏ ra một phần nào bạn trai là phái mạnh. Trước khi ngủ sáng thức dậy nếu không tập thể dục lâu được thì thở bằng hoành cánh mạc 20 cái.
Rồi khi thèm khát nhục lạc mà bất kể lương tâm nữ thì người ta ngần ngại gì mà không đem các mánh lới cáo già để lường gạt. Lúc ấy người lớn nói điều gì nghịch lý, người ta thấy trên gương mặt họ không phải sự hờ hửng mà cặp mắt nghi ngờ và coi chừng họ chất vấn vì thắc mắc. Lương tâm người không trong sạch cũng bị tội dâm moi mổ như vậy.
Có nhiều khớp xương ở tay, ở chân được khớp liền lại lần lần từ 13 đến 25 tuổi. Điều tôi muốn nhấn mạnh riêng với bạn trai là ái tình, nhục tình chỉ nên đặt trong hôn nhân và phải đặt trong hôn nhân . Gia đình có bạn, người ta khỏi gặp những bóng ma đen tối của hiểu lầm, thắc mắc, bất thuận.
Một khuyết điểm nặng của bạn gái là không biết tâm lý nầy. Thác nước biết lợi dụng có thể giúp phát điện. Thế nào rồi ta cũng già.
Edward Montier nói: Đàn ông cung cấp rồi rút lui, đ àn bà thụ nhận rồi giữ gìn. Con người có tự do sử dụng nó hay hướng nó về những lý tưởng tuyệt vời hơn. Chị mượn làm việc nặng, họ làm với tấm lòng vô vị lợi.
Có kẻ ít nói lắm, mặt lầm lì nhưng mấy lúc nầy cũng đa ngôn. Nhưng khi họ càng gào thét: Mau lên chứ, vội vàng lên với chú thì thuốc độc của dâm tình đã khiến Bịnh hoạn cắn xương như cắn rúc và tâm hồn họ cũng rã rượi mà kêu la cùng vua của ái tình trong sạch: Họ quên rằng con người ưa tâm phục hơn lý phục.