Jack, sếp của anh, gọi James lên văn phòng gặp ông. Cậu là người có kinh nghiệm trong chuyện này, cậu có thể giúp tớ không? Trước tiên, cậu có thể thẳng thắn nói cho tôi biết những gì cậu nắm được khi tôi giao việc cho cậu lần trước không?
- Không biết tôi đã nói với ông hay chưa nhưng thật lòng tôi rất lấy làm tiếc vì những gì mình đã gây nên. - Ôi, đẹp quá! - Vợ anh thốt lên khi nhận bó hoa tươi thắm và cái ôm thật chặt của anh. Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên.
Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. Họ không đạt chỉ tiêu đã được giao. Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn.
- James! - Jack bắt đầu ngay khi James bước vào phòng. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều. Và tôi nhận ra rằng, mặc dù "triệu chứng" khó khăn của mỗi người là rất khác nhau, thế nhưng tất cả họ đều đang cần đến một "loại thuốc điều trị": đó là cách ủy thác công việc sao cho quy trình tổng thể được hiệu quả hơn.
Đã có rất nhiều lời than phiền của các đồng nghiệp cũng như của cấp trên, chủ yếu là về sự bận bịu thường xuyên và về tính khí cáu bẳn của James. Rồi họ làm việc trong cùng một công ty và mua nhà trả góp ở cùng một chung cư. Đó quả là một câu nói hay.
Nếu công việc cứ trôi chảy thế này thì anh sẽ mau chóng được khen ngợi, thậm chí có thể là được thăng tiến nữa. Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả".
Đối với James, đó là một tuần làm việc tuyệt vời nhất kể từ khi anh nhận công việc mới. Áp dụng mức độ này khi bạn muốn người khác thông báo trước khi hành động để bạn kịp thời ngăn chặn những rắc rối có thể phát sinh. Đó là nút thắt khó nhất trong công việc hiện tại của bọn tớ.
Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu.
- À há, - James thốt lên, rồi anh đập mạnh lòng bàn tay xuống mặt bàn làm Josh giật thót người. Đặc tính cơ bản của con người là "Chúng ta luôn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ và khó khăn hơn nếu trước đó ta đã đạt được một số thành công nhất định". Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.
- Khoan đã, - Jones vừa nói vừa giơ tay ra chặn lại. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. - Khởi đầu thì khá tốt.