Không khéo thì dễ bị nổi tiếng là người ngồi lê đôi mách. Trò chuyện với Richard Nixon, bạn khỏi lo rằng không có đề tài nói hay đến lúc chẳng biết nói gì. Tôi có quen một vị sếp cứ để dồn đống công việc rồi đến khi cấp bách mới quáng quàng cả lên, căng thẳng thần kinh và lại trút hết mọi sự bực bội lên đầu cấp dưới.
Đừng nhìn vào bức tường hay nhìn ra ngoài cửa sổ. Suốt ba mươi năm nay tôi đã lau chùi hai bức ảnh. Lắng nghe bằng đôi tai và thể hiện sự quan tâm bằng đôi mắt.
Đây là cách để chúng ta hiểu nhau nhiều hơn trong lúc nói chuyện. Có thể là nhờ giọng điệu nghe đã buồn cười lẫn cách nói tỉnh như không của George. Đặc biệt, Bob rất ghét cái cách đi đến thỏa thuận bằng những lời đe dọa, chẳng hạn như là: Nếu các ông không chấp nhận những điều chúng tôi muốn, chúng tôi sẽ cho các ông biết tay!.
Và những câu trả lời thì muôn màu muôn vẻ. Chúng ta cũng nên học hỏi Winston Churchill. Bạn hãy thử hỏi chuyện theo cách của Godfrey xem.
Thứ lỗi cho mình nhé, mình đến đằng kia chào ông sếp một tiếng. Vị khách mời của chúng ta đến sớm hơn những 30 phút. Herb dấn thân vào hàng trăm cuộc thương lượng đàm phán nóng bỏng, mà thân chủ là những tập đoàn mang tầm cỡ quốc gia lẫn quốc tế.
Quả là một con người có tật nhưng có tài, biết vượt lên số phận, biết chiến đấu và chiến thắng. Không có lý do gì phải ngại ngùng hay sợ rằng làm thế có kém tế nhị lắm không. Chỉ cần một cái micro nhỏ bé, ông có thể khuấy động cả một hội trường.
Họ nghĩ tới gì, nói tới gì, đề cập ai, đều là những kinh nghiệm đa dạng được rút ra từ đời sống thường nhật. Trong một bữa tiệc, mọi người đang bàn luận về đề tài sức khỏe và ai cũng có những nỗi ưu tư riêng. Trò chuyện với Richard Nixon, bạn khỏi lo rằng không có đề tài nói hay đến lúc chẳng biết nói gì.
Nhưng khi chúng tôi nói chuyện về hiện tại thì không có gì khiến anh ấy thấy căng thẳng nữa. Tôi lắp bắp suốt ngày, tập đi tập lại cho buổi phát thanh đầu tiên. Họ đến gần bạn một cách hết sức tự nhiên và thân thiện, rồi không ngại nói với bạn về cảm xúc của họ, hay kể cho bạn nghe những câu chuyện về họ.
Sau đó, anh ta qua đời. Họ đến gần bạn một cách hết sức tự nhiên và thân thiện, rồi không ngại nói với bạn về cảm xúc của họ, hay kể cho bạn nghe những câu chuyện về họ. Anh là người hăng hái nhiệt tình hơn hẳn những ứng viên khác.
Tính tò mò muốn biết về mọi thứ kết hợp với thói quen lắng nghe đã dần tạo nên một Andrew có sức cuốn hút người khác. Cuối cùng thì có một người gọi Jack lại, ông Pickering, chủ một cửa hàng tạp hóa. Nếu không thì xem như bạn bị lạc quẻ.