Xung quanh chỉ có đổ nát. Ông đã quên những lạc thú ấy. Và bạn chọn cách im lặng nhấm nháp.
Dù gì thì các vệ tinh của bác cũng khó biết hoặc biết cũng khó nói. Nhiều cái oan mà chán không thể mở miệng ra rửa được. Lưu ý: Hắn không chắc là tôi.
Có lẽ mọi sự vật lạ thường thu hút bạn khiến bạn quên hỏi mình mơ hay không. Bạn phân vân không biết chọn cái nào. Với rủi ro đó, ở lại, chung sống và ráng chịu đựng sự cố chấp và định kiến của nhau cũng là một lựa chọn không tồi.
Và bỗng khao khát nó sáng lên nhiều nữa. Đó là trạng thái mà cô nàng Buồn Ngủ ưa thích để nhảy vào đè nghiến ra. Chà, ông anh này cũng không đến nỗi phong kiến như vẻ lừ đừ của ông ta.
Mà việc này xảy ra như cơm bữa. Họ bắt đầu dùng đến quyền của tuổi tác và địa vị. chờ chuông reo nơi lớp ôn thi đại học chật chội phải ngồi xổm chép những áng văn trong hai giờ đồng hồ đến hết giờ thứ nhất thì mông bắt đầu tê dại và cứ phải ngồi cắn răng ghi chép và khắc khoải đến hết giờ còn lại cứ như thế hàng tháng trời và chẳng ai biết từ khi ấy mông tôi bắt đầu dị ứng với giảng đường kể cả với đệm xe máy
Với cái nhìn ấy, sống trong nhà, nó cũng bất mãn chẳng kém gì tôi hồi bằng tuổi nó. Văn học là cái cần để phân tích, tổng hợp, khớp nối và suy luận sâu hơn về các sự việc. Ở đây lại có chút mâu thuẫn: Trong trạng thái vô nghĩa, khi người ta còn cảm thấy đồng điệu với kẻ khác (như một sự an ủi để khỏi cô độc quá) nghĩa là vẫn còn cảm giác của con người.
Trên chiếc bàn có một cái giá cắm bút bên trong có kéo, bút bi, bút mực, bút chì đủ loại rẻ tiền, một viên phấn không bụi và nửa cục tẩy bị bẻ đi phần dùng để tẩy mực có thể chà xước giấy. Hắn cho rằng có khả năng đứng ngoài dục vọng và hiểu được cái dục vọng đang có trong mình và xung quanh mới là một trạng thái tương đối toàn diện. Đôi lúc tôi cũng rờn rợn mấy thứ dự cảm vu vơ của mình.
Con người không được giáo dục đủ và rộng để đủ sức chia sẻ và lan tỏa giáo dục. Ông nâng đôi tay nàng lên và hỏi: Vòng tràng hạt này em dành cho ai đây?. Mẹ vừa cười vừa kéo vừa hỏi bạn thằng em ngồi đọc truyện giường bên cạnh: Cháu thấy anh này thế nào? Bình thường ạ.
Điểm Anh thấp hơn thực lực. Tôi không ngại giam xe 15 ngày và nộp phạt 200. Mẹ vòng sang bên trái tôi.
Nghe nhiều rồi thấy điếc tai. Bạn được thêm một người đối xử dịu dàng. Và nếu ông chỉ đến đó có một mình thì có phải sướng không?