Điều này cũng không có gì là lạ. Tôi biết cậu đang nghĩ gì, tôi đã làm cậu buồn. - Ngươi không cần sự cho phép của ta.
Sid lên ngựa chạy thẳng đến giữa rừng. Thần Ston trú ngụ trên đỉnh của Núi Mẹ, một ngọn núi cheo leo đầy những hòn đá tảng gai góc. - Sid vẫn tiếp tục hào hứng chỉ cho Nott thấy những gì anh đã làm được - Đây là toàn bộ đá thừa và những nhánh cây mà tôi chặt bỏ trong vòng có hai ngày, bởi vì chác anh cũng biết là.
- Giờ thì ngươi đã biết rằng Cây Bốn Lá thần kỳ không mọc ở đây. Chàng bị sốc trước những lời Nott vừa nói. Đôi lúc, tôi còn cảm nhận được cái ôm nồng ấm mà chúng ta vừa trao nhau cách đây một tiếng.
Khi ngừng cười, gương mặt bà nhanh chóng trở nên nghiêm nghị. Ta sẽ bảo ông ta tự mình nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ lên. Quả đúng là mọi việc đã xảy ra như thế.
Điều này cũng không có gì là lạ. May mắn sẽ luôn đến khi ta biết giữ vững niềm tin vào mục tiêu, sứ mạng và mục đích của mình. Hôm nay đã là ngày cuối cùng rồi, vì vậy quyết định làm gì trong hôm nay là rất quan trọng.
Tuy nhiên hắn cũng đã đạt được mục đích của mình là làm cho mọi người không để ý đến khu vườn của hắn ta. Chàng điều khiển con ngựa bạch mã chạy từ từ về nơi có mảnh đất của mình. Anh tự nhủ đó không phải là sự thật.
- Anh bạn cũ thân mến, giờ cậu hãy kể cho tôi nghe tình cảnh của cậu bây giờ đi. Thật vậy, chỗ đất chàng đã chọn chứa đầy đá. Ông ấy là Jim - cũng khoảng tuổi Max - cái tuổi sáu mươi nhưng lại có gương mặt trông thật khắc khổ bởi những năm tháng dãi dầu nắng mưa in đậm trên mái tóc đã bạc quá nửa, thế nhưng trong dáng đi của ông cũng toát lên một tư thế kiêu hãnh và đầy tự trọng.
Tôi sẽ gặp lại anh ở thị trấn. Nói lời chào tạm biệt với Merlin, chàng lên đường tiếp tục tìm kiếm những cuộc phiêu lưu, thử thách mới. Nó không thể nào mọc được ở đây.
Nếu cháu sẵn sàng sẻ chia, cháu sẽ nhận được nhiều hơn thế nữa. Tôi không thuộc loại người thích sự an nhàn. Họ cứ chuộng loại vải vừa rẻ vừa hợp thời trang hơn.
Một thoáng suy nghĩ. Nếu cháu sẵn sàng sẻ chia, cháu sẽ nhận được nhiều hơn thế nữa. - Chắc cậu còn nhớ cái ngày mà gia đình tôi dọn đi lúc chúng ta mới lên mười.