Quả thật, ông Nana-naid rất vui khi thấy ông có thiện chí học hỏi. Đến vụ mùa tiếp theo, ông ấy liền trả hết tiền vốn lẫn lãi cho tôi. Trong cuộc hành trình đó, hai người bạn mới quen đã tin cẩn tiết lộ cho con biết, tại Nineveh có một người giàu đang sở hữu một con ngựa mà ông ta cho là chạy nhanh không có đối thủ.
Anh ta chỉ muốn có thật nhiều tiền để tiêu xài. – Sharru Nada nhận định. Nhưng tôi thì họ không đánh được đâu.
- Con đã tiếp thu rất tốt những bài học của cha và cha đã thật may mắn khi có được một đứa con trai như con để giao phó tất cả tài sản của mình. Nhờ ông, giờ đây cháu đã hiểu và càng ngưỡng mộ, yêu mến ông cháu nhiều hơn. Mathon mỉm cười điềm đạm, chứng tỏ bản lĩnh của một con người đã từng dạn dày kinh nghiệm trong việc cho vay tiền:
Trong hơn một năm sau đó, tuy tôi phải sống chung và làm việc như một tên nô lệ nhưng tôi vẫn không thể trở thành một tên nô lệ được. Đã hơn nửa cuộc đời làm lụng vất vả và khổ nhọc, chính anh - người bạn thân mến nhất của tôi - vẫn chỉ có cái túi rỗng không và đã lên tiếng mượn tôi hai đồng bạc nhỏ nhoi. Ông không ăn được nhiều, chỉ nuốt được một ít để cầm hơi qua ngày.
Tuy nhiên, bà Swasti lắc đầu bảo nhỏ với ông rằng: "Nhàn cư vi bất thiện", bà lo rằng ông chủ quá rảnh rang sẽ là điều không hay, vì bà đã từng thấy rất nhiều người như thế. Có lẽ, đây là lối thoát duy nhất của ông trong tình cảnh này. - Không! – Anh ấy không thể làm được những điều đó đâu.
Bọn ông cũng rất lo lắng cho Kẻ cướp biển. – Khi muốn vay tiền của tôi để mua lạc đà, anh ấy mang đến cái gút dây này để làm vật chứng. Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau con lại học được bài học thứ hai, cũng cay đắng không kém bài học thứ nhất.
– Người bạn đến từ Syri nói tiếp. Tôi thường mua những chiếc áo đẹp, sang trọng để tặng vợ tôi. Từ khoảng năm 540 trước Công nguyên trở về trước, không có một đạo quân xâm lược nào chiếm được Babylon.
Khi ra đi, con quyết định tới vùng Nineveh. - Trước đây, cha đã cho con một túi vàng của Babylon. Ở đây, tôi muốn nhấn mạnh rằng việc giàu có của một người không chỉ căn cứ vào những đồng tiền nằm trong túi của anh ta, mà điều cần lưu ý hơn chính là số tiền thu nhập hàng năm của người đó.
Người cha muốn con mình sau này lớn lên có một số vốn làm ăn, nên đã cho người vay tiền vay mười đồng bạc. Ông nhớ lại lời Megiddo đã nói về công việc và tự hỏi không biết vì sao anh ta cho rằng công việc chính là người bạn tốt nhất của anh ta. Số hàng hóa còn lại quá kém chất lượng, khách hàng không muốn ghé đến cửa hàng nữa.
Anh ta bàn với con là cùng nhau hùn vốn để mua cửa hàng đó. - Ngay lúc mới trưởng thành, tôi đã thường suy nghĩ về những người giàu có. Vào cuối ngày thứ chín, tôi ngã từ trên lưng lạc đà xuống đất và không còn đủ sức để trèo lên lại.