Nếu thua, IBM sẽ mất tất cả và công lao suốt một đời người gian truân và kiêu hãnh của Watson sẽ tan thành mây khói. Gerstner, xuất thân là nhà điều hành kinh doanh thức ăn, đã làm một chuyện y hệt Watson, đó là tạm gác chuyện kinh doanh cái gì mà chuyển sang xác định lại triết lý kinh doanh như thế nào. Và người Việt Nam đầu thế kỷ XXI, khi tiến hành cuộc cách mạng hội nhập thế giới do chính mình chọn, đã không còn xa lạ gì với yêu cầu này nữa.
Và Gerstner đã phát cáu mà gọi Microsoft là kẻ thù không đội trời chung, như Krames đã thuật lại, mặc dù rõ ràng Bill Gates không làm gì nên tội! thế có thể có nhiều cơ may sống sót thông qua việc cạnh tranh lẫn nhau. Thị trường mất một nửa không chỉ cho thấy công ty đang thua trên biểu đồ doanh số mà nguy hiểm hơn, chính là năng lực dẫn đầu, tư chất đổi mới của nó đang dần mất đi.
Nhưng bây giờ là lúc đang nói đến khí chất tiên phong của IBM. Watson thì tin vào những gì vốn rất tự nhiên của con người, như chính ông lúc nào cũng thích mặc đẹp và hơi chải chuốt bản thân mình, tạo hình ảnh trong mắt người khác đó là cách tôn trọng cái nhìn của tha nhân vậy. Watson vui mừng vì thăng quan tiến chức và trở ngược về quê nhà thăm cha đang ốm nặng.
Mọi người trong khán phòng bật cười. Sau này, ở IBM, Watson rất chú trọng đến việc chăm sóc đời sống nhân viên nhưng, dĩ nhiên, là ở quy mô lớn hơn và với cách thức khác. phép IBM đẩy mạnh doanh số nhờ vào, theo cách nói ngày nay, là kích cầu.
Watson đã lắng nghe và cho con trai mình một sự mạo hiểm lớn đầu tiên với tư cách một nhà quản trị, như Tom đã nói, để sau đó dẫn đến cuộc cách mạng IBM system/360. Thomas Watson đã tham gia vào công cuộc khổng lồ đó, không chậm trễ và tiên phong. IBM giờ đây là của Watson.
Nhưng thật dễ dàng nhận ra cách ăn mặc đẹp của ông. ty các chi nhánh hải ngoại được gọi là Interna- tional Business Machines thay vì gọi là CTR Canada hay CTR Mỹ Latinh. Không có gì lại chắc chắn để chứng minh năng lực lãnh đạo người khác bằng những việc mà người đó vẫn làm hàng ngày để tự lãnh đạo mình.
Ngày hôm trước, chính phủ đã thực hiện một vụ nổ thử. Cùng thời với nhau cũng là lý do khơi nguồn cảm hứng phiêu lưu của Tom. Nhưng rồi chính điều này đã đem đến cho Watson bài học cay đắng nhất trong đời và là bước đi đầu tiên của một đời vinh quang.
Ông đã tự nhiên trong lòng vì con người mà hình thành nên vô số thuật lãnh đạo và cuối cùng là đạo lý của nhà lãnh đạo. Câu chuyện này nói lên điều gì? Có lẽ nó giải thích trường hợp của những nhà tiên phong khi mà phía trước Watson hay Henry Ford chưa có một lý thuyết nào soi đường họ phải tự tìm lấy đường đi. hoảng chứng khoán lớn chưa từng thấy (39 năm sau mới lặp lại một lần nữa vào năm 1968).
Triết lý của Watson đã trở lại. thành giá trị cho doanh nghiệp), một ai đó tại sao không phải là IBM? Không ai giỏi hơn IBM trong chuyện này kia mà? Có nghĩa là công ty này đánh mất mục tiêu chăm lo cho giới kinh doanh trong việc tạo ra các cỗ máy tính toán. Con người là triết lý kinh doanh và triết lý quản trị của ông.
Người Mỹ phải tham gia sâu hơn vào cuộc chiến tranh lớn nhất trong lịch sử loài người. Thay đổi một thói quen của một người đã khó, thay đổi tập quán của cả cộng đồng còn thách thức hơn. 1953, Watson bước qua cửa tòa nhà IBM đường bệ như mọi khi, dù rằng giờ đây ông đã ở vào tuổi 79.