Nhưng đôi khi, ngay cả những tình huống ngặt nghèo nhất, người ta cũng hài hước một tí để vơi bớt sự căng thẳng. Chuyện gì phải đến đã đến. Tuy không phải là chuyên gia nhưng tôi đã từng trải qua kinh nghiệm này:
Tôi nghĩ cách hỏi này không có gì là sai cả. Đài phát thanh ở Miami, chuông điện thoại reo . Tôi vẫn nhớ một cao trào trong vở hài kịch cổ điển The Honeymooners.
Tôi đã kể chuyện và hỏi câu hỏi trên với rất nhiều người, từ những nguyên thủ quốc gia đến những anh lính mới nhập ngũ. Tôi tự đặt câu hỏi và thảo luận một mình. Lúc ấy chưa có điện, chưa có radio hay truyền hình mà chỉ có những cơn dịch bệnh hoành hành không thuốc chữa.
Bob Hope cũng khiến tôi thất vọng với lý do tương tự. Joe con ngẩn người ra, suy nghĩ rất lâu rồi mới trả lời: Tôi yêu những gì ông làm. Mỗi sáng thức dậy tôi đều tự nhủ rằng nói hay chưa đủ mà còn phải biết lắng nghe.
Cuomo cha đã nói cho tôi biết lý do vì sao. Từ đó tôi luôn cân nhắc khi đặt câu hỏi, không phải lúc nào cũng nói theo thói quen được. Anh dẫn chương trình.
Có người còn dùng những tiếng lóng và cho rằng vậy mới thời thượng, mới oai. Chẳng hạn như là: Trời hôm nay đẹp quá nhỉ? Anh có dự định đi đâu không? Chỉ cần một chút linh hoạt thì bạn sẽ thấy có rất nhiều cách bắt chuyện. Ngay lập tức, Sam tạo được sự thân thiện bởi câu chuyện này như một dải keo dán anh vào khán giả.
Dick trông thấy cảnh tượng này và phát hoảng. Để hồi tưởng lại về lúc sinh thời của người quá cố. Hồi đó tôi chẳng bao giờ dám tặng một chiếc ví tay cho bạn gái! Một quyển sách hay cũng không dám nốt! Nói chi đến chuyện tặng một chiếc ví đầm… Nghe có vẻ vô lý, nhưng quả thật dạo ấy những món quà như thế này được coi là riêng tư và kém tế nhị nếu mang đi tặng.
Quả thật ngồi tham dự mà cứ như đang bị tra tấn vậy. Một trong những điều khiến Ted trở thành người trò chuyện hấp dẫn nhất là vì bản tính ông rất ghét phương tiện truyền thông đại chúng. Sau đó, anh ta qua đời.
Bất cứ lúc nào không mở lời được hãy nhớ đến nhà triệu phú trẻ. Khi nói chuyện với người lạ, hay lần đầu nói trước công chúng thì ít nhiều gì ta cũng cảm thấy… run run. Nhưng trong chương trình trò chuyện này thì anh cảm thấy rất tự nhiên và thoải mái.
Đôi lúc sự hài hước lại cực kỳ cần thiết nữa. Nhiều lời đồn đại rằng Sinatra là một người hay cáu giận nhưng tôi lại thấy anh ta nói chuyện rất khôi hài. Thứ hai là sự nhạy cảm linh hoạt khi đặt câu hỏi.