“Vấn đề không phải là bạn đã rơi bao xa, mà là bạn đã leo lên lại đến mức nào!” Nhưng từ ngày đó trở đi, người lính một thời anh dũng kia không còn ở tuyến đầu nữa! Anh ta né tránh nguy hiểm và cố gắng tối đa bảo vệ mạng sống của mình! “CÓ lẽ một số người sẽ tự hỏi tại sao chúng tôi phải đi và leo núi trong khi ngủ ở nhà thì an toàn hơn”.
Lúc đó, tôi không biết nhiệm vụ của thư ký làm gì. “Những thất bại trong quá khứ là cột mốc chỉ đường vô danh cho thành công trong tương lai”. Là con cả trong gia đình, ông quyết định đi làm thuê cho một người bạn của cha đang kinh doanh gạo ở Vientaine, Lào, để phụ giúp gia đình.
Theo tôi, chúng ta được sinh ra để phát huy mọi tiềm năng của mình. Khi nghiên cứu để viết quyển sách này,tôi đã phát hiện ra 1 điều nổi bật trong cuộc đời tất cả các vĩ nhân ,đó là những người đã trải qua nhiều cuộc đấu tranh to lớn sẽ trở nên manh mẽ và vĩ đại hơn. Điều này rất đúng,thế mà nhiều người trong chúng ta không nhận thấy.
Ngày nay, cửa hàng sách National là một cái tên quen thuộc với mọi gia đình ở Philippines. Thất bại bị xem là điều cấm kỵ. “Từ một con người chỉ có thể bò lê bò lết như một con chó và ăn xin trên đường, bằng sự làm việc cật lức của mình, tôi đã trở thành một phép lạ ở Đài Loan.
Tôi không biết bạn thích nhìn nhận điều này dưới góc độ như thế nào. Có thể bạn rất nôn nóng muốn tôi đề cập ngay tới một mối quan hệ tình cảm thất bại. Bạn sẽ không phải là người đầu tiên trên thế giới nếm trải điều đó đâu.
Cuộc sống dường như trở nên vô nghĩa và tôi muốn tự sát cho rồi. Nhưng theo tôi biết,hầu hết phái nam yêu một phụ nữ vì vẻ bề ngoài của cô ta trong khi người phụ nữ lại yêu một người vì những gì người đó đem đến cho mình. Chính nó buộc tôi phải học cách nói chuyện trước công chúng, chuyện này rất dài nên tôi xin phép không kể ra đây.
Khi ta bị thất bại ,ta cần phải đấu tranh để “leo lên” lại. “Vào thời điểm tôi đang đóng một bộ phim hành động đầu tiên của mình, đó hoàn toàn là thế giới của đàn ông. Chỉ cho đến năm 1937, khi cha mẹ ông chuyển đến vùng Mokpo trên đất liền, ông mới được đi học ở trường.
Nhiều khi ta đưa ra quyết định mà tại thời điểm ấy ta cảm thấy nó là phù hợp và nếu nó lại là một sai lầm thì cũng không sao , đừng đổ lỗi cho mình về điều đó. Vì thế, ông bắt đầu kinh doanh quần áo tại một cửa hàng tổng hợp ở Makati vào năm 1975. Gia đình ông vô gia cư và phải di chuyển từ chô này đến chỗ khác.
Ông được nuôi nắng tronng sự thiếu thốn những thứ mà nhứng đứa trẻ khác có, chỉ có khác chăng là tình yêu thương ấm áp của mẹ và dì dành cho ông. Điều này nhắc tôi nhớ đến một lần đối thoại với một doanh nhân lớn tuổi thành đạt lúc tôi vừa bắt đầu tham gia thương trường. Nếu không ai cho bạn việc làm, hãy tự tạo việc làm cho mình! Phải chăng chúng ta học đại học cho đến khi ra trường chỉ để tìm việc làm? Nếu đúng như thế thì ai sẽ là người tạo ra việc làm cho những người không tốt nghiệp đại học kém may mắn hơn ta?
Muốn chữa khỏi hoằn toàn, phải điều trị tận gốc. Đó chính là điều khiến cuộc sống này trở nên thú vị hơn, biến ta thành ông chủ năm giữ số phận của chính mình. Bạn sẽ nghĩ không có vấn đề gì cả nếu bạn không nhìn thây khuôn mặt của anh ấy.