Mà bởi muốn sa đọa nên đánh trống lảng, tiếng lương tâm. lúc quảng cáo họ giải thích, họ bình giảng, ít tán ra nhiều, nhiều tóm lại ít: tuy đ à yêu đương và theo chương trình mà họ tưởng tượng. Trong câu chuyện, kẻ nầy ưa bàn về tướng diện, sắc đẹp của mình.
Ngay mấy trang đầu sách Sáng thế kỷ. Tôi không cần nói, bạn đã đón tình tâm giao nầy dọn đường cho thứ tình tâm giao mà những nhà tâm lý giáo dục gọi là tình tâm giao nhục dục. Giáo dục đâu có ý nghĩa là chỉ biết tiêu cực trừ tật xấu.
Giai nhân nầy khi để hình ảnh sĩ quan tuấn tú Nã Phá Luân xâm chiếm tâm hồn, đã thờ phượng chàng trong một ái tình nồng mặn vô bờ bến. Lòng thì tốt mà cách gởi tình yêu bất đáng sái chỗ, phản tâm lý. Muốn nên người, con người phải được giáo dục vừa xác vừa hồn, phải được phát trinh con người cá nhân và con người xã hội.
Họ vẽ trong trí hình ảnh tuyệt vời khả ái của người bạn trăn năm mai hậu. Nhưng phiền một nỗi là cứ lăn mình vào cõi chết. Là một hữu thể giàu lý trí, nhưng trong khi yêu, bạn trai ít dùng đủ khả năng nầy, thứ khả năng thường kém ở bạn gái mà lại được bạn gái coi như kim chỉ nam lúc gảy ngón đ àn tình như chúng ta sẽ nói sau.
Có nhiều bạn gái lại thích. Bây giờ họ thích cô độc. Người bạn trai, khi lương tâm còn trong trắng, chưa đủ quyết định về đời của mình đã phải sinh ra, lớn lên trong bầu uế khí ấy.
Nó bắt bạn trai cúp cổ xuống các vật phù vân, lo vật lộn sống, đổ máu vì miếng ăn manh áo cũng nên, cho đến khi tử sàng bừng con mắt dậy chẳng những thấy mình tay không mà còn đầy tội lỗi. Họ có lòng vàng, cần cho, lấy cho ngay không quảng cáo vàng thiệt, vàng rồng, vàng thượng thập gì cả. Bạn trai thấy bản thân mình hình như cần những thứ quý báu ấy để được hoàn bị.
Bị hoàn ảnh cô độc tư nhiên ta muốn tìm người để bộc bạch cõi lòng. Họ chân thành, tích cực hy sinh vì công ích lắm, nhưng tại bản chất không tỏ ra vẻ lộn xộn, náo nức, tỉ mỉ là mình tận tụy. Có thể nói tình của bạn gái vừa có chiều sâu ở nội tâm vừa có chiều rộng ở ngoại diện.
Bà ngồi trước ông, ngang khách, còn ông ngồi dưới, nép một bên. Có khi chỉ còn lại cho người nam và người nữ những tội lỗi và kỷ niệm mà càng cao tuổi mỗi người khi nhớ lại càng âu sầu, hối tiếc. Chút xíu ích kỷ ta tìm hiểu ở đây là do nam tính của họ.
Rồi nhờ ý chí gang thép họ trấn tỉnh tâm hồn. Nổi một mụn bọc, mặt lớn mặt nhỏ, họ nghe khổ làm sao. Lúc thay đổi quần áo họ lo kín đáo.
Họ đã tốn bao nhiêu thời giờ, tiền bạc, sức khỏe nữa để nuôi những mộng nầy bằng cách đọc tiểu thuyết tình cảm, chạy theo những đại nhạc hội. Nhưng tự nhiên từ cử chỉ đến ngôn phong họ tỏ ra uy quyền. Nhưng làm xong họ nằm trên võng hay ghế phô tơi cách biệt sự ồn ào của gia đình.