Thôi thì dùng vào chỗ khác. (Còn với đàn ông thì không thích rồi). Sau rồi sẽ tàn sát lẫn nhau để có một kẻ bá chủ duy nhất.
Chơi là làm một bài thơ hay để được chửi. Thi đại học nhiều người giỏi vẫn trượt thẳng cẳng con ạ. Nghĩ: Thế chắc là mình đoán cũng đúng.
Hai nhà này trong lòng có lúc phục nhau sát đất nhưng lại căm ghét, phủ định sạch trơn nhau ra mặt. Cũng bởi vì chị vẫn giữ được những nét dịu dàng. Hắn mãi coi mình là một thằng nội trợ tồi.
Bạn chẳng biết phải làm gì nữa. Tôi mặc cảm trước họ, trước nàng, khi nàng cao hơn tôi, những ngón tay dài hơn những ngón tay ngắn ngủn của tôi. Như cây bút không mực viết hoài lên trang giấy trắng.
Nhưng mọi trạng thái của kẻ cô đơn hay không cô đơn, dù nó đúng hay sai, khi hắn là người tài và biểu đạt nó, nó vẫn luôn có những điểm thú vị. Thậm chí, bây giờ mình cứ mặc kệ nó ở đấy. Tôi có thể (nhưng không thích) viết một đoạn luận tội thế hệ trước mình.
Ông ta bảo: Đấy, có thế thôi… Nước mắt tôi bắt đầu lặng lẽ rỉ ra. Nó bộc lộ dồn nén một chút, mọi người chắc đều khó chịu nhưng chịu được. Cái thùng rác lở loét hơn.
Nếu bạn bị mắc lỡm ngay ở những bài lựa chọn thật ảo đầu tiên, bạn thường khó tránh khỏi lựa chọn sai. Nhà văn nhắm mắt lại. Ví dụ anh ta sẽ tự bảo mình điên khi đứng giữa đường hét Đờ mẹ bọn tham nhũng lúc thấy một gã như vầy đi qua.
Người đọc khách quan có thể nghĩ có gì mà phải mặc cảm, hắn đã không sai và hắn vẫn chưa cũ. Triết lí hiện sinh đến sau những đau khổ, những cuộc chiến, những chia cắt… Những thứ rứt con người khỏi mọi cội rễ, mọi đức tin, mọi điểm tựa khiến con người bơ vơ không nguồn cội. Các anh chị chưa bao giờ dám thế.
Thời điểm khó chịu nhất là lúc thức dậy và lúc nằm chờ ngủ. Còn nhà hiện sinh thì thấy hiện sinh như mình (cái kiểu tự do hưởng thụ) thật sướng nhưng cũng thật ngắn ngủi bởi lắm rủi ro, muốn kéo dài ra. Trái tim tôi nó chả sai bao giờ.
Đến giờ phút này còn chưa nổ mới dám tin mình là thiên tài chứ. Nói chung là tốn thời giờ. Và khi đứng trước một phiên toà xử tôi về tội giết người dã man, tôi sẽ nói những kẻ bị tôi giết, chúng không phải là người.