Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào. Ông đã hài lòng chưa? Chỉ một bản và đoạt giải Nobel. Và những miếng mồi lạ mà ta chưa từng biết.
Nên quả thực thế giới của bạn có nhiều cái ngu và đầy bệnh. Ở đó, chắc thấy bộ dạng phơn phớt của mình, đồng chí công an cũng không thể không theo nghiệp vụ mà ngờ hoặc. Mà còn thua trắng về tài năng.
Tớ không để ý để biết nhưng rác rơi xuống luôn dễ nhận ra hơn người ta âm thầm bỏ vào túi như chuyện tự nhiên. Chúng sẽ choáng khi bạn bảo tôi là tôi hay bảo tôi không là tôi; bảo tôi ngu hay bảo tôi không ngu; bảo tôi nói thật hay bảo tôi nói dối… thì đều chỉ nhận được một kết quả: NÓI DỐI. Bạn đang đóng vai một chân phục vụ và bạn sẽ hoàn thành nó trọn vẹn.
Và trở lại chiếc bàn bé nhỏ kê ở góc phòng… Những lúc nàng nhìn vào mắt ta, nàng nhìn mãi nhìn mãi mà không chịu quay đi. Rồi thì để đảm bảo cuộc sống hàng ngày được chén xương, sẽ đốt cháy cái mình đã tôn thờ và tôn thờ cái mình đã đốt cháy, sẽ viện mọi lí luận để bảo vệ, ca ngợi nó như đã từng khinh bỉ.
Tôi muốn ông giết chết ông cụ nhà tôi. Mình không còn sức để nghĩ đến, không còn sức để đi tìm, để trình báo. Nhưng thường thì bạn không chiến thắng nổi cảm giác chán ngán.
Mọi người có thể nghĩ tôi bị tai nạn hoặc làm gì dại dột. Còn gia đình thì ai làm việc nấy, cả tôi. Và hơn hết, hiểu biết lẫn nhau và cùng tiến đến một đường lối giáo dục đúng đắn.
Tôi giới thiệu qua và bảo ông anh phải tắm để cho da ẩm rồi vào xông hơi khô. Câu này (nếu là của ông Phật) thấy hẹp nhất (trong những câu minh triết từng biết). Nó chứa đựng nhiều trạng thái, giai đoạn, nhiều cuộc đấu tranh đủ loại.
Nhưng nó còn nhiều việc mà cái tuổi đó khó tự điều tiết hợp lí: Học chính, học thêm, tập luyện thể thao (khá chuyên nghiệp, ăn lương). Sau mỗi pha bóng hoàn thành nhiệm vụ đầy tính sáng tạo, thay vì vuốt tóc, anh tiếp tục lựa chọn vị trí cho tình huống tiếp theo. Và sự chậm chạp trong việc xoay trở cũng đánh mất thời gian để đọc trận đấu.
Ngả đầu cạnh nàng, áp tay nàng vào má. Thêm nữa, không có hứng thú. Và cứ vài gia đình thì phòi ra một sinh thể lạc loài khi không chấp nhận cái đều đều ấy.
Bác gái nghe thấy bảo: Ấy. Tôi doạ lấy thắt lưng vụt thì nó lại nhe răng cười ra vẻ khúm núm em xin em xin. Hẹn ông anh 4 giờ chiều mai đi tiếp.