Anh chỉ thích tặng hoa cho em, thế thôi. - Lại Jennifer nữa sao? Cậu không đùa đấy chứ! Sao cậu cứ hay gặp vấn đề với cô ta thế? Anh xác định rõ những yêu cầu của mình.
Huống chi nói đến chuyện cả tập thể và từng cá nhân trong bộ phận của tớ vượt thành tích như thời gian qua! Cậu có thể yên tâm rằng giao việc hiệu quả chính là một nghệ thuật đào tạo và phát triển năng lực con người. Buổi sáng, anh không còn phải vội vã đến văn phòng hay bận tâm lo nghĩ cho công việc như trước đây. Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James.
"Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Khi đọc lại những điều mình đã viết trên bảng, James chợt nghĩ đến những vị giám đốc trong công ty - những người cũng có thể đang gặp phải khó khăn như anh.
Trước tình trạng đó, sếp của James bảo anh nên giao bớt việc cho các nhân viên cấp dưới. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones.
- Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Một lần nữa, rất cảm ơn sự tin tưởng của ông. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ.
Bây giờ, khi đã rảnh rỗi hơn, anh muốn giúp mọi người tận hưởng những ích lợi từ việc ủy thác hiệu quả như anh! Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau. - Khoan đã, - Jones vừa nói vừa giơ tay ra chặn lại.
Thế nhưng khi báo cáo kết quả, tớ suýt đánh rơi cái gạt tàn thuốc khi nghe cô ấy báo cáo về những điều đã cam kết nhưng lại không nằm trong thẩm quyền của mình, đồng thời còn tự ý liên hệ với những người hoàn toàn không nên đặt mối quan hệ. Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.
- Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn. Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. - Tớ cũng không hiểu nữa.
"Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". Lần đầu tiên khi tớ tăng quy mô dự án, cô nhân viên Jennifer của tớ cũng rơi vào tình huống như Jessica bây giờ vậy! Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế!
Công việc thuận lợi, cuộc sống hạnh phúc - mọi thứ có vẻ như rất suôn sẻ đối với họ. Jessica có thể làm được thì bây giờ cô ấy vẫn có thể hoàn thành việc này. Ngay từ trước khi đi nhà trẻ, hai đứa bé đã rất hào hứng với những trò nghịch ngợm khiến những người thân trong gia đình và bạn bè phải bối rối để có thể nhận ra đâu là Jones, đâu là James.