- James kể ngay trước khi kịp ngồi xuống ghế để mở túi bánh. Mọi chuyện rối lên như tơ vò! Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.
Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng. Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng. - Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác.
James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu Anh chỉ thích tặng hoa cho em, thế thôi. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ.
Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James. Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác. Nếu có ai cần chia sẻ điều gì với anh thì tốt nhất là hãy đợi đến khi gặp được anh trong bữa cơm tối hiếm hoi, nếu anh về kịp.
Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm. Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc. Họ gặp tôi vì bản thân họ đang đứng trước những mối bận tâm khác nhau: có người cảm thấy kiệt sức vì công việc, có người lại muốn tìm cách ứng phó với những nhân viên khó bảo.
Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Giờ thì tớ phải tốn thêm hai tuần nữa để làm lại mọi chuyện. Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James.
Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau. Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. James nghe nói sếp của Jones là một người rất vui tính.
Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng. - Anh chỉ vào tấm bảng. James nghe nói sếp của Jones là một người rất vui tính.
Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng. Tối đó, anh tạt qua siêu thị và mua một bó hoa lili thật tươi tặng vợ.
Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Nếu có ai cần chia sẻ điều gì với anh thì tốt nhất là hãy đợi đến khi gặp được anh trong bữa cơm tối hiếm hoi, nếu anh về kịp. Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn.