Người sử dụng trở nên tự tin hơn vì những sai sót không phải là bi đát lắm.Nhưng cũng đã có người nghĩ về phần mềm cách đây hơn năm hay mười năm.Đã có một lần tôi nghĩ rằng tôi có thể sẽ theo học kinh tế học tại một trường cao đẳng nào đó.Thoạt nghe giống như những truyện trong khoa học viễn tưởng vậy phải không nào ? Thực ra những mô tả hay nhất về thực tế ảo xuất phát từ cái được gọi là khoa học viễn tưởng điều khiển giống như những chuyện do William Gibson viết ra vậy.Bạn còn có thể làm cho bạn bè của bạn cùng đi tham quan với bạn dù người đó đang ngồi gần bạn hay đang ở một chân trời khác.Còn việc xem xét hệ thống thần kinh của con người thì sao ? Một bác sỹ khoa tim có thể "bơi" trong trái tim của một bệnh nhân để kiểm tra nó theo cách mà không một dụng y cụ thông thường nào có thể thực hiện được.Nhưng sau đó IBM cứ nhất định đòi hỏi là các ứng dụng đó phải tương thích với các hệ thống máy chính và máy trung của họ, khiến cho những gì còn lại cho chúng tôi chỉ là một hệ điều hành máy chính cồng kềnh chứ không phải là của một máy điện toán cá nhân nữa.Việc IBM trở thành trung tâm điểm của ngành công nghiệp điện toán cá nhân rõ ràng là vì nó có khả năng quản lý , và biết sử dụng nó để tạo ra cấu trúc mở.Những phương tiện trên thật là tuyệt vời và chúng giùp người ta làm quen nhanh chóng với phần mềm,nhưng đối với người sử dụng trung bình thì chúng thiếu phần hướng dẫn để giúp cho họ cảm thấy yên tâm.Liệu con người có hướng về các trò chơi đa phương tiện mới không ? Họ có xã hội hóa theo các phương thức mới ? Liệu họ có cùng làm việc với nhau trên mạng không ? Họ có chịu đi mua sắm tại thị trường mới trên xa lộ ? Liệu những ứng dụng vô cùng hấp dẫn bạn chưa bao giờ hình dung tới có ra đời không ? Và liệu người ta có sẵn sàng trả tiền cho những khả năng mới đó không?